Vào đêm trước trận derby della Madonnina, Stefano Pioli đã được hỏi rằng liệu ông có đãi bản thân và bà Pioli một buổi spa vào cuối tuần, trong trường hợp AC Milan đánh bại Inter Milan.
“Tôi sẽ không hút xì gà trong một tháng,” Pioli thề.
Sau ngày thứ Bảy vừa rồi, Pioli sẽ phải chờ đến tháng Ba để được thắp sáng những điếu xì gà Tuscan ưa thích của mình. Mặc dù vậy, ông đang trải qua những cảm giác không thể tuyệt vời hơn, khi chứng kiến Olivier Giroud xoay chuyển cục diện trận derby để giúp Milan thắng 2-1, qua đó thắp sáng những hy vọng cho cuộc đua vô địch.
Đó không chỉ là những liều adrenaline cho cảm xúc của HLV 56 tuổi; đó còn là sự giải thoát. Bởi chưa bao giờ Milan bị nghi ngờ nhiều ở mùa giải này như trước trận derby.
Ngay trước khi các loạt trận quốc tế diễn ra, sai lầm trọng tài được cho là lớn nhất mùa giải đã biến chiến thắng ở phút bù giờ của Milan trước Spezia thành một trận thua sốc. Sau đó, phần lớn sự chú ý tập trung vào Marco Serra, vị trọng tài chính đầy hoảng sợ, người đã khóc trong phòng thay đồ đến nỗi các cầu thủ Milan phải sang an ủi ông.
![]() |
Nhưng trong thâm tâm, Rossoneri biết rằng họ cũng phải chịu trách nhiệm cho thất bại đó. Theo Hernandez đã bỏ lỡ một quả phạt đền, nhưng sự khó đoán và chần chừ đã khiến họ sa sút. Trận đấu bế tắc tiếp theo trước Juventus vài ngày sau càng khiến câu chuyện trở nên nghiêm trọng hơn, khi cả hai đội đều muốn tránh một trận thua hơn là thắng. Trường hợp của Milan dĩ nhiên trở nên đáng trách hơn, không chỉ bởi họ đang cạnh tranh ngôi vô địch, mà còn bởi họ đang đối đầu với một phiên bản Juventus hiền lành nhất dưới thời Max Allegri.
![]() |
Trong khi đó, đối thủ cùng thành phố của Milan, Inter được cho điểm 8, với những bản hợp đồng được đánh giá cao như Felipe Caicedo và Robin Gosens. Sự có mặt của Gosens, người chơi cùng vị trí với Ivan Perisic có vẻ đã tạo động lực cho cầu thủ người Croatia. Anh đã chơi như thể sẽ giải nghệ ngày hôm sau, với thành quả là bàn mở tỉ số từ một quả phạt góc.
Việc Inter ghi bàn từ một tình huống cố định không có gì đáng ngạc nhiên. Về mặt này, họ là đội giỏi nhất giải đấu. Điều gây sốc hơn là họ không thể ghi bàn từ bóng sống.
Người từ chối họ làm điều này lại đến từ những gì Milan đã làm vào mùa hè năm ngoái. Trở lại sau ca phẫu thuật cổ tay, Mike Maignan đã chơi hay đến nỗi không ai nhớ tới Gianluigi Donnarumma. 4 pha cứu thua của Maignan từ 6 cú sút được thực hiện, trong bối cảnh các đồng đội của anh thi đấu như những kẻ ngoài cuộc.
Việc Pioli bố trí Franck Kessie đá như một số 10 cơ bắp để ngăn chặn các pha điều phối của Marcelo Brozovic tỏ ra không thành công. Hernandez để mất bóng tới 9 lần, còn Sandro Tonali cho thấy giới hạn của mình trong việc kiểm soát bóng, khi liên tục chuyền an toàn dù Giroud đã cố gắng thoát xuống. Milan đã chơi cẩu thả một cách đáng thất vọng từ góc độ chuyên môn. “Những tình huống nguy hiểm nhất của Inter đến từ những đường chuyền sai địa chỉ của chúng tôi,” Pioli nhận xét sau trận.
Gần như chẳng có những mối đe dọa nào đến từ đội bóng áo sọc đỏ – đen ở nửa đầu tiên của trận đấu, ngoài những pha lừa bóng của Rafael Leao và một cú sút hú họa của Tonali. Nếu bạn tắt TV sau hiệp 1 để đi đón con và xem kết quả trận đấu sau đó một giờ đồng hồ, bạn sẽ phải tự hỏi: Thế quái nào mà Inter lại thua?
“Kết quả là một lời nói dối,” Simone Inzaghi nhấn mạnh – nhưng nó cũng tiết lộ một vài sự thật về Inter.
Họ vẫn là đội bóng xuất sắc nhất nước Ý và đã thể hiện điều đó trong hiệp 1. Tuy nhiên, kết quả của họ trong các trận đấu lớn đang để lại những lo ngại, khi họ chỉ thắng 1 trong 6 trận.
Nerazzurri đã không may, đúng vậy. Nếu Lautaro Martinez không sút hỏng quả phạt đền trong lượt đi với Milan, Inter có thể đã thắng. Họ cũng có thể lập luận tương tự để biện minh cho trận hòa với Atalanta vào tháng 9, khi Federico Dimarco sút penalty dội xà. Derby d’Italia cũng chứa đựng sự tiếc nuối cho Inzaghi và các học trò, khi trọng tài đưa ra một quả phạt đền gây tranh cãi, gián tiếp cho Juventus một cơ hội để lấy lại một điểm.
![]() |
Nhưng Inter đã đánh mất khả năng kiểm soát trận đấu. Dù trận đấu này không phải là một quả cam và Inzaghi không phải Trần Quốc Toản, ông đã tự bóp khá mạnh. Inzaghi thay Martinez (mệt vì vừa đá cho đội tuyển) bằng Alexis Sanchez, Perisic (chấn thương) bằng Dimarco và Hakan Calhanoglu (đã nhận một thẻ trước đó) bằng Arturo Vidal. Ông có lý do cho mỗi sự thay đổi, nhưng không thể phủ nhận rằng Inter bỗng nhiên sa sút rõ rệt.
Trong khi đó, Pioli lại tỏ ra mát tay hơn hẳn. Quyết định đưa Brahim Diaz, một cầu thủ nhanh nhẹn hơn Kessie đã mang lại hiệu quả. “Trận đấu trở thành những pha chuyển đổi trạng thái, thay vì một thế trận kiểm soát,” Inzaghi lí giải, và điều đó phù hợp với đối thủ của ông. Samir Handanovic lẽ ra phải làm tốt hơn ở bàn thua thứ hai, nhưng Inter chỉ là cái bóng của chính họ sau giờ nghỉ. Sự mệt mỏi sau những trận đấu ở Siêu cúp Ý cũng như Coppa Italia đã tan biến sau hai tuần lễ nghỉ ngơi, và một đội bóng có chiều sâu và hỏa lực mạnh như Inter không có lí do gì để không sút một cú trúng đích trong hiệp 2.
![]() |
Còn với Milan, chiến thắng này chưa đủ để họ lên ngôi đầu bảng. 10 ngày tiếp theo của Inter sẽ không dễ dàng: Roma của Mourinho ở Coppa Italia vào đêm thứ Ba, Napoli vào cuối tuần và sau đó là Liverpool ở vòng 16 đội Champions League. Nhưng ở Serie A, thầy trò Inzaghi vẫn hơn Milan 1 điểm và còn một trận chưa đấu.
Nhưng ít ra, Milan đã tự cho mình một cơ hội. “Nếu chúng tôi chiến đấu đến cùng, có lẽ chúng tôi sẽ tổ chức lễ kỷ niệm vào tháng Năm,” GĐKT Paolo Maldini hồ hởi nói.
Dĩ nhiên, không ai đánh thuế giấc mơ cả!
“Milan’s indomitable spirit is worth its weight in gold” của James Horncastle (The Athletic)
“Olivier Giroud, Milan blow Serie A race wide open, Barcelona thump Atletico Madrid, Senegal win AFCON” của Gabriele Marcotti (ESPN)